Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

Cảm xúc bạn ra sao nếu nghe được những lời nhận xét về mình phía sau lưng?

Đôi khi bạn phải học cách nói ít đi và suy nghĩ nhiều hơn. Thật sự tôi mệt mỏi khi cứ phải nghĩ về việc người ta nghĩ sao về mình. Và nó thật sự không dễ chịu một chút nào khi các bạn biết được điều đó. Hãy chấp nhận nó, bỏ qua hoặc đơn gian quên nó đi nếu nó có ý trì trích bạn hoặc ít nhất bạn ko thích hàm ý của nó cho lắm. Có những lời nói đâm sau lưng thực ra lại rất tôt, tốt cho cả người đâm và người bị đâm. Nếu ai đó đủ can đảm để hứng chịu mũi đâm người đó đã tự giải phóng cho mình khỏi sự dằn vặt và bực dọc. Và nều được hãy nói chuyện thẳng thắn để mọi việc không xấu đi theo chiều hướng mà bạn không kiểm soát được. Tôi đã từng lâm vào một mớ hỗn độn của sở thích cá nhân, đi làm kiếm tiền phụ gia đình và đấu tranh tâm lý để biết được niềm đam mê của mình là gì? Tôi nhận thấy rằng bạn càng để ý và lo nghĩ về nhiều thứ thì đầu óc tâm trí bạn càng bị nhào nặn, bóp méo, cho đến khi bạn không chịu nổi và rồi bạn chẳng đi đến đâu vì bạn chẳng biết mình đang ở đâu trong chính cái mớ bòng bong mà bạn tạo ra. Trong lúc viết bài này tôi nhiều lúc cũng bí ý và chẳng biết viết gì nữa cho liền mạch với luận điểm đã được thống nhất ngay từ đầu. Rồi tôi quay sang lướt một vài trang báo mạng mà tôi hay theo dõi họ viết bài rồi vô tình hay ngụ ý mà cái tiêu đề nó đập thẳng vào mắt tôi "Hãy suy nghĩ mọi chuyện đơn giản đi!". Thật chẳng còn gì để nói cũng như diên đạt suy nghĩ trong đầu của tôi lúc này. Một câu tiêu đề mà chẳng cần đọc nội dung tôi cũng đã biết nó đúng với tôi, với nhũng gì tôi định viết ra lúc này đến như thế nào. "Hãy suy nghĩ mọi chuyện đơn giản đi, đừng sống trong mớ hỗn độn mà bạn tao ra" Cảm xúc mà bạn biết được những lời nói sau lưng cũng giống như những sợi chỉ của mớ hỗn độn đó. Đừng vội vàng phản ứng lại, bạn chỉ càng làm cho cái mớ bòng bòng cảm xúc của bạn rối thêm mà thôi. Hãy bình tình ngồi xuống, nhìn vào, đối diện với nó để moi móc lục tìm đâu là cái bạn đang gặp phải, vấn đề của bạn ở đây là gì, cái gì là phần ảo trong những lời nói đó, không có giá trị góp ý mà chủ yếu là để trì chích, thỏa mãn sự ăn miếng trả miếng... Khi nhận ra được điều đó rồi cũng giống như bạn tìm ra được nút thắt của những bó chỉ rồi mòng và gỡ nó ra một cách nhẹ nhàng. Bạn sẽ cảm thấy thoải mái vì mình có những bước cải thiện lớn về tinh thần, và cuộc sống đơn giản hơn rất nhiều. Biết đâu đó qua những lời nói đầy gai sau lưng bạn lại tìm được chính mình hay đơn giản chỉ là đâu là vấn đề hiện tại mà bạn đang gặp phải. Thật ra khi tôi viết những dòng này tôi cũng đang trong mớ bòng bong do chính tôi tạo ra và rồi tôi cũng đã tìm thấy nút thắt. Có thể bạn sẽ hỏi, lúc nào ư? Chính là lúc này đây, lúc tồi vừa dừng lại bởi một dấu chấm. Và tôi trả lời câu hỏi của tâm can tôi. Còn bạn thì sao?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét